Lạnh chưa thấu hết đông
toan chuyển vàng sang hạ!...
Anh mang hứng khởi của mùa xuân
chở vào trong nõn lá.
Mộc mạc và ngang tàng
anh là câu hò lý giải một dòng sông!
Là khói biếc,
cho mùa thu đến tựa.
Lắng cô tịch, rào rào lộc nhựa
gạn nắng mưa làm minh triết cho ngày!
Anh là rượu chum moi lên từ ruột đất
kết vòng trầm tụ lõi thân cây!
Sống bao dung anh thành gã thợ cày
đem phóng khoáng ươm mầm xanh kiêu hãnh
Anh là dòng sông cho nỗi nhớ xa quê
là tiếng gà trưa xao xác lối về
L.Q.S