Mùa thu
cây xuống tóc
tu nỗi niềm mùa đông dằng dặc
lách qua từng khe cửa mắt lươn
những ô cửa mở căng ráo hoảnh
những bức tường mốc lên im lặng
Sự phun chảy vô hình của tháng năm giá lạnh
trong mờ bòng bong của thực tại giam cầm
Bò lên khắp thân thể ta những nhánh rễ của cảm xúc
Những nghĩ suy dựng bờm.
Mùa đông ngậm bã trầu
Nhìn ngọn lửa cháy từ lá mục
Soi bậc thang
nếp gấp mùa thu
Những hàng cây cụp cánh
Ru cỏ non tập héo dưới
sương mù…
Ta ngủ quên
gạch nối giữa hai mùa
trong phục sinh lần hồi của lá
Con mèo tâm thần trên mái
bị hất về ngày hôm qua
Có một con ruồi vô thức
Trượt chân ngã trên mái nhà…