Sau khi tốt nghiệp Khoa Ngữ Văn - Trường Đại học Tổng hợp Huế (năm 1988), anh “lang thang” vào miền Nam kiếm việc làm. Tình cờ nhận được lời mời cộng tác từ người phụ trách Bản tin của ngành. Từ đó, bén duyên với báo chí và thơ ca.
Năm 1990, sau khi tỉnh Quảng Trị lập lại, anh trở về quê hương yêu thương và công tác tại ngành Toà án. Giữa bộn bề công việc, mảng báo chí anh vẫn cộng tác đều tay cho một số tờ báo trong và ngoài tỉnh. Riêng tình yêu thơ văn, anh lặng thầm đăng tải trên zalo cá nhân và chia sẻ với người thân, bạn bè.
Tạp chí Cửa Việt trân trọng giới thiệu “những rung động của tâm hồn trước thanh âm cuộc sống” của tác giả Nguyễn Đăng Mừng đến với bạn đọc!

Bất chợt mùa Đông
Bất chợt mùa Đông gõ cửa
Con đường xao xác lá bay
Bất chợt mùa Đông gõ cửa
Ngỡ ngàng chút lạnh heo may…
Bất chợt mùa Đông gõ cửa
Hàng cây nhuộm đầy sắc tím
Bất chợt mùa Đông gõ cửa
Mặt hồ gợn sóng lung linh…
Bất chợt mùa Đông gõ cửa
Hoa sữa nồng nơi góc phố
Bất chợt mùa Đông gõ cửa
Hương tóc ai vương… đợi chờ!
Nguyệt thực
Không đỏ màu máu Hải Ly
Chỉ là đôi mắt e thẹn
Chỉ là ánh mắt hò hẹn
E ấp giữa áng mây trời…
Đã hàng tỷ tỷ năm rồi
Và hàng tỷ tỷ năm sau
Ai người cứ lướt qua mau
Để khuất trong nhau nỗi nhớ…
Mặt trời mặt trăng muôn thuở
Gặp nhau vô cớ giận hờn
Cho đôi mắt buồn thâm quầng
Thao thức cùng đêm nguyệt thực…
Chiều bên cửa biển
Bên Cửa biển chiều hôm
Mơ hồ cơn gió thoảng
Một khoảng trời xa vắng
Nắng tắt chiều đung đưa…
Ghềnh đá nào ngày xưa
Dấu rêu bàn chân bước
Sóng vỗ loang mặt nước
Cho mờ nhoè bóng ai…
Cửa biển chiều rộng dài
Mênh mang tràn nỗi nhớ
Chợt thấy mình bé nhỏ
Giữa biển trời bao la…
N.Đ.M