Khi lịch sử chọn ta làm lá chắn
Dẫu yếu mềm cũng phải hóa kim cương
Khi họng súng quân thù chọn ta vào khe ngắm
Ai nỡ quay lưng để toan tính mất còn
Thương mẹ chong đèn ngồi ngóng tin con
Linh cảm chiến tranh xé giằng từng giấc ngủ
Vầng trăng chia ly treo chờ hội tụ
Mắt em khuya dấu lệ xuống môi mềm
Chúng tôi nơi này thèm một phút bình yên
Đất ngập mưa bom, trời chìm chớp đạn
Thép đã chảy, phố đã thành gạch vụn
Thạch Hãn trong xanh hận đỏ máu anh hùng
Nguyện với đất này sinh tử thủy chung
Trong chảo lửa càng sôi bầu máu nóng
“Tám mươi mốt ngày đêm”
- Khúc bi hùng minh chứng
Chất thép đạn bom, chất thép con người.
Có thể… mai ngày đất nước chung vui
Chúng tôi đã thành bức phù điêu ngạo nghễ
Chót vót tầm cao giữa trời Quảng Trị
Những linh hồn yên nghỉ tuổi hai mươi
Chúng tôi lớn lên khát bỏng sống làm người
Dẫu hóa kiếp cũng trở thành bất tử
Tạc vào mai sau, tạc vào lịch sử
Sừng sững tượng đài Thành Cổ Máu và Hoa
* Tám mươi mốt ngày đêm chốt giữ Thành Cổ mùa hè năm 1972