Những bàn tay mọc lên từ ý nghĩ
vớt từng búi cỏ vờn sương
và ngày hoang dại cũng trở về
lỡ cỡ em mười sáu
nơi đây, ký ức dòng trôi tự đào huyệt chôn mình
dưới lòng cát sâu lặn nụ cười thản nhiên của sóng
cánh buồm say nắng say mưa
tóc xanh bốn mùa nước mắt
những bàn tay mọc lên từ ý nghĩ
muốn vỗ về em trọn giấc thật thà
mà gió sông Hồng vô chừng quá
đẩy những mặt người trôi xa
những búi cỏ xanh um mọc lên từ ký ức tóc dài
con sông đổi dòng vì nước mắt
từng mặt người trôi
dọc dài tiêu điều bãi giữa
dưới lòng sâu bóng ngày lỡ cỡ.
L.T.M