Chiếc đòn gánh ngày xưa
Bà gánh bố tản cư
Lại gánh xôi vò cho tôi đi hỏi vợ
Chiếc đòn gánh mẹ tôi gánh đồng đất chua phèn lên “năm tấn”
Rồi theo chị tôi gánh mặt trận trằn lưng.
Chiếc ba lô tôi mang theo tình yêu Tổ quốc
Tới sa trường
Lại theo em tôi lên giảng đường, xưởng máy
Nặng trĩu hai vai tình nhà - nợ nước
Dân Việt bao đời... đòn gánh với ba lô.
Phải chăng
Từ tiền kiếp xa xưa
Quang gánh, chiếc gùi đã liền vai người Việt
Mế lên rẫy còn địu con trước ngực
Bố chuyển nhà, gánh bên nồi niêu cơm gạo, bên con.
Đòn gánh với ba lô
Ẩn trong hình hài dáng vóc non sông
Chiếc đòn gánh miền Trung gánh hai đầu hai vựa thóc
Những đồi Yên Ngựa, núi U Bò chất chồng bao khó nhọc
Những sông Lấp, sông Chày quăng quật mấy truân chuyên.
Hai vai gánh nặng đường trường
Đòn gánh, ba lô oằn vai người Việt
Tròn sứ mệnh cuộc đời
Thỏa công danh sự nghiệp
Bền bỉ dẻo dai đòn gánh với ba lô!
Chiếc đòn gánh
Gánh muôn đời cơ nghiệp ông cha
Chiếc ba lô gói ghém bộn bề bao chiến công, kỳ tích
Những đứa con Đất nước hình đòn gánh
Nỗi nước
Tình nhà
Hạnh phúc nặng hai vai...!
Trong Bảo tàng chứng tích chiến tranh
Trong Bảo tàng chứng tích chiến tranh
Người Pháp để lại “văn minh chuồng cọp”
Người Mỹ để lại “văn minh máy chém”
Người Việt để lại “văn minh ngọn tầm vông”.
Trong Bảo tàng chứng tích chiến tranh
Người lính Mỹ
Và
Người lính Việt
Gặp nhau tình cờ.
Tháng Năm
Nắng nhuộm sắc cờ
Mây vời vợi xanh màu nhân ái
Hai người lính đều cụt bàn tay phải
Ngỡ ngàng
Chìa tay trái bắt tay nhau.
Thiên hạ vô tình có thấm nỗi đau
Những bàn tay đã mất
Những đau thương chồng chất
Thời binh lửa can qua?
Chứng tích chiến tranh
Đâu dễ nhạt nhòa
Trong vòng xoáy toàn cầu hội nhập
Khoảng trống vắng những bàn tay đã mất
Dồn lên bàn tay
Còn lại
Nắm bàn tay.
Tay khép lại hôm qua
Tay mở cửa ngày mai
Hai người lính
Còn lại bàn tay trái…
L.A.P