Tháng ba
Tháng ba kìa tháng ba về
Cuốc kêu bãi sậy lê thê ngày dài
Lá tre rụng chạt ngõ ngoài
Trong đầm đội nước nảy vài giò sen
Cửa đình hoa gạo thắp đèn
Ong ong nắng mới chợ phiên thưa người
Chăn bông gối đệm đem phơi
Kẻ trần trùng trục cười người áo len
Tháng ba vọng tiếng sấm rền
Mưa rào rô rạch cả lên sân nhà
Vườn quê tím ngát hoa cà
Tối trời đom đóm bay ra lập loè
Cha ngồi đan quạt bên hè
Lạt tre tươi đậu vo về lũ ruồi
Đài đưa tin lại rét rồi
Thảo nào đàn kiến tha mồi vào hang...
Tháng ba lòng cứ xốn xang
Xa quê nhớ mảnh hồn làng tuổi thơ.
Ve kêu tháp cổ
Vọng từ thăm thẳm rừng sâu
Tiếng ve sầu tiếng ve sầu trong mưa
Vọng từ đổ nát hoang sơ
Nghìn năm tháp cổ còn trơ nỗi buồn
Lặng nhìn phế tích Mỹ Sơn
Cỏ cây gạch đá đẫm hồn người xưa
Cúi đầu lau trắng xác xơ
Hắt hiu ngọn gió dật dờ thổi qua
Vọng từ dĩ vãng mờ xa
Tiếng ve trộn với ướt nhòa mưa rơi
Kêu chi lạc giọng tàn hơi
Bặt đi nào để chiều vơi nhẹ lòng
T.Q