Trường Sa
Ấy là nơi tận cùng Tổ quốc
những Song Tử Tây, Sơn Ca, Nam Yết, Sinh Tồn
những Đá Nam, Đá Thị, Cô Lin, Bàn Than… và cả Gạc Ma
sáu mươi tư người lính ngã xuống
hai sáu năm rồi không nhắm mắt
hai sáu năm rồi
máu chảy giữa lòng ta.
Ấy là nơi những hòn đảo chìm
cũng muốn trồi lên làm cột mốc
mỗi cột mốc một cây nến chủ quyền
lúc nào cũng muốn vẹn nguyên mãi mãi
cháy thiêng liêng cờ đỏ sao vàng.
Ấy là nơi mỗi hạt cát, mỗi viên đá
mỗi cái cây, mỗi ngọn cỏ, mỗi ngọn gió, mỗi con sóng
mỗi doi cát… đều muốn cháy lên
đều thiêng liêng hơn mọi nén hương
đều muốn chia ra để được nhân lên
hóa thân thành vô số, vô cùng Tổ quốc
Ấy là nơi tất cả là một
một người trở thành nhiều người
nhiều người trở thành từng người
trong cây súng luôn hướng về phía trước
trong viên đạn muốn bay về phía trước…
Ấy là nơi tận cùng Tổ quốc
Ấy là nơi Tổ quốc đến tận cùng!
Lời người lính
ở đảo Sơn Ca
Không có Sơn Ca đâu
Chưa có hải âu đâu
Chỉ con khướu trong lồng đang hót
Đã bốn tháng rồi không mưa.
Đã bốn tháng rồi
Nước phải chia ra và đong đếm từng giọt
Quý và hiếm như máu.
Vẫn không bình yên tiềm ẩn trong bình yên
Không bình yên giấu mặt trong bình yên
Đến từng khoảnh khoắc
Đừng hỏi chúng tôi quê ở đâu
Đừng hỏi chúng tôi từ đâu đến
Chúng tôi - một phần máu thịt Trường Sa
Đ.H.G