Sóng dạt cái bồi
Em ngồi vá lưới
Ngọn đèn lắt lay gió thổi
Sợi tơ vàng lòn mặt lưới thâm đen
Lưới này rách nát bao phen
Người dân vá lưới nghèo hèn muối dưa
Quanh năm con cá đổi mùa
Trời thanh biển lặng lưới chưa chịu lành.
Kim lòn nhanh nhanh
Vương vương sợi chỉ
Tím ruột bầm gan
Căm phường gian ác
Lưới thiêu thuyền rạc
Bao người xác xơ
Thuyền tan ván dạt khắp bờ
Lưới ngùn ngụt khói, sóng đùa lớp tro.
Thù xưa trả mấy cho vừa
Sức em còn dẻo sợi tơ còn dài
Biển lặng giục người
Đèn khêu thêm rạng
Thức vừa hứng sáng
Tay kim chẳng rời
Lòng thành vá lưới, lưới ơi
Lưới lành, lưới trả ơn người mai sau.