Rồi nhớ lại cuộc trần gian
Nắng mưa vò nhúng đa đoan phận người
Bụi ngoài vạt cỏ cút cui
Vụn rời cát có lấp vùi theo ta
Một lần lửa vút thăng hoa
Tro bay bước chậm la đà trăm năm
Cái duyên trải rộng chiếu nằm
Tình trăng ngã nón tri âm nguyện cầu
Chừng dưới ấy cũng buồn đau
Ta xin cát bụi bóp nhàu câu ca