Mẩy từ thấp thoáng giêng hai
Xa lăng lắc
Xanh xanh chồi búp lộc đài
Chòi ra góp mặt
Tiếng dồng dộc ru ổ trứng hồng
Um ma nghé ngọ xanh tháng Chạp
Ngơ ngác
Ngẫng đầu gọi gió đông
Có phải mình đấy không
Con dế lửa mang đầy bụng lửa
Không đốt cành cây
Không thiêu bụi cỏ
Mà mơn man thổi hương phun gió
Quay đầu vểnh râu phương cố thổ
Vọng về
Phía ấy là rơm rạ vía làng
Phía ấy là sông nước hồn quê
Phía ấy là
Lũ tróc đầu dâu
Lũ cào chân ruộng
Bát nhang ngoại chén gạo làng nước cuốn
Duyên thì con gái em trôi
Là tôi
Mà không chỉ một tôi
Cả làng sớm hôm mót củ
Mơ giấc mơ trù phú
Kể nhau nghe chuyện ai đó nhặt vàng
Những rãnh cày ửng lên màu cổ tích
Mủng giống mẹ gieo gió nghịch
Ngọn roi cha vẫn rì tắc dãi dầu
Từ độ trăng nghiêng cau bén duyên trầu
Hoa bù xít
Phả
Nực nồng điệu gáy
Đất vẫn vắt mình cho sữa chảy
Không còn răng sún cạp ngô non
Không còn chắc lép đong lon
Không còn hạt cơm cõng củ
Không còn rượu gạo ổi xanh rủ nhau bù khú
Không còn chỗ cho buồn xưa cư ngụ
Cố hương ơi,
Người vẫn trong hơi thở
Sao vời xa tiếng dế lửa gọi mùa
Bầy sáo bông vọc nước chơi đùa
Một vẫy cánh quên năm thề bảy hẹn
Dâu sông Vệ còn xanh
Tằm Mỹ Hưng vẫn kén
Mai chiều toen hoẻn
Đứt nối một mình
Ai phụ quay tơ!
N.N.H