Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Quảng Trị 26/12/2024 Danh sách tạp chí Hotline: 02333 852 458 Đặt báo Giới thiệu tạp chí

Tìm kiếm trên website chúng tôi

X

Kỷ niệm về một trại sáng tác thơ văn

Năm 1974, thực hiện chủ trương của Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam, Quân khu Trị Thiên phối hợp với các đơn vị chủ lực trên địa bàn mở trại viết kỷ niệm sâu sắc chống Mỹ, cứu nước và sáng tác thơ văn về đề tài lực lượng vũ trang. Tôi còn nhớ hôm khai mạc trại viết, thiếu tướng Hồ Tú Nam - Chính ủy Quân khu Trị Thiên cứ nhắc đi nhắc lại ý nghĩa lịch sử của trại viết này. Đây là trại thứ hai của Quân khu, sau trại lần trước ở trên rừng, nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm dự trại đã hoàn thành bản thảo trường ca Mặt đường khát vọng.

Đoạn sông Thạch Hãn chảy qua làng Trà Liên - Ảnh: Thanh Hồ

Đoạn sông Thạch Hãn chảy qua làng Trà Liên - Ảnh: Thanh Hồ

Tại một làng nhỏ bên bờ sông Thạch Hãn (làng Trà Liên) vừa được giải phóng, chúng tôi: Hoàng Nhuận Cầm, Nguyễn Quang Tính, Lý Hoài Xuân (Nguyễn Quốc Duẩn), Trần Phá Nhạc, Tăng Phiệt, Lê Anh Phong, Doãn Yến, Phạm Vũ (Vũ Thuộc),... cùng sống, sáng tác trong những căn nhà tạm dùng để trao trả tù nhân chính trị của ta sau Hiệp định Paris. Hoàng Nhuận Cầm khi ấy đã đoạt giải Nhất Cuộc thi thơ của Báo Văn nghệ, là “thần tượng thơ” trong trại viết của chúng tôi. Đến thăm và nói chuyện kinh nghiệm sáng tác với chúng tôi có các nhà thơ, nhà văn: Thanh Hải, Xuân Hoàng, Nguyễn Văn Dinh, Trần Công Tấn, Duy Khán, Phạm Ngọc Cảnh, Lê Thị Mây. Đi qua cuộc chiến tranh, trong chúng tôi nay có người từng là ủy viên Bộ Chính trị - Thường trực Ban Bí thư Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam như Đinh Thế Huynh; nhiều người đã thành hội viên Hội Nhà văn Việt Nam với nhiều giải thưởng văn học như: Hoàng Nhuận Cầm, Lý Hoài Xuân, Nguyễn Quang Tính; có người là nhà báo như Lê Anh Phong; có người sống tự do như Trần Phá Nhạc.

Xin kể mấy mẩu chuyện vui của chúng tôi ngày ấy.

Hoàng Nhuận Cầm kiến nghị tăng thêm thịt

Mặc dù tiêu chuẩn ăn của trại viên chúng tôi cao hơn nhiều so với các chiến sĩ ở đơn vị chiến đấu (sáng: ngô bung xào thịt hộp hoặc cháo thịt lợn tươi; trưa: cơm, thịt hộp, cá hộp, trứng rán, rau xào; tối: giống trưa). Thế nhưng do làm việc ban đêm nhiều nên đang tuổi đôi mươi mà người nào cũng gầy xanh. Trong một cuộc họp, Hoàng Nhuận Cầm kiến nghị với Ban phụ trách trại tăng lượng thịt cho anh em mỗi bữa. Ý kiến của Cầm được anh em đồng tình. Vài ngày sau, khi Ban phụ trách trại báo cáo lên trên, mỗi bữa ăn chúng tôi có thêm mấy miếng thịt. Nguyễn Quang Tỉnh nói đùa đó là “thịt Hoàng Nhuận Cầm”.

Hai đồng chí bị du kích chặn đường

Đinh Thế Huynh và Lý Hoài Xuân ở cùng Trung đoàn (E101), Sư đoàn 325. Một hôm nhớ đơn vị quá, hai anh em xin phép Ban phụ trách trại về thăm. Khi đi qua một làng giáp ranh giữa ta và địch, bỗng có ba người du kích ra chặn đường hỏi giấy tờ. Cả hai cùng đấu lý với ba người du kích rằng chúng tôi có phiên hiệu đơn vị thêu ở trên ngực áo, các anh không tin thì về đơn vị chúng tôi mà kiểm tra. Mấy người du kích không chịu, cứ buộc hai chiến sĩ mặc quân phục Quân Giải phóng xuất trình giấy tờ. Trong lúc Lý Hoài Xuân đang băn khoăn lo lắng thì Đinh Thế Huynh hỏi ai là tổ trưởng du kích trong ba người này. Một du kích tự xưng mình là tổ trưởng. Đinh Thế Huynh xin phép gặp riêng tổ trưởng để cho xem giấy tờ. Không ngờ sau mấy phút gặp riêng giữa Đinh Thế Huynh và tổ trưởng du kích, hai anh em chúng tôi được ung dung dạo bước về nơi đồng đội mình đang ở. Dọc đường đi, tôi hỏi Đinh Thế Huynh: “Anh đưa giấy gì mà họ tin thế?”. Đinh Thế Huynh cười, rút từ túi áo ngực tờ giấy đưa cho tôi xem. Thì ra là quyết định kết nạp đảng viên.

Cô giáo bị kiểm điểm vì… yêu nhà thơ Duy Khán

Cùng làng nơi trại viết chúng tôi đóng, có một trường tiểu học dành cho các em trong vùng mới giải phóng. Giáo viên hầu hết là người từ miền Bắc vào. Trong số các thầy cô, có một nữ giáo viên rất đam mê thơ tên là Kim Liên. Không rõ nhà thơ Duy Khán từ Văn nghệ Quân đội vào cùng ở chung với chúng tôi để giúp đỡ sửa chữa, nâng cao chất lượng bản thảo, đã làm quen, tặng thơ cho cô Kim Liên thế nào, cô Kim Liên thổ lộ thế nào với nhà thơ mà bị Hội đồng giáo viên kiểm điểm.

Một buổi tối, khi chúng tôi đang say mê ngồi vào bàn viết thì nghe tiếng kêu cứu, tiếng khóc, tiếng la hét om sòm ngoài bến sông. Chúng tôi bỏ bút chạy về phía tiếng kêu. Cô Liên được mọi người vớt lên trong bộ áo quần dài ướt sũng. Mọi người xốc nước, làm hô hấp nhân tạo cứu sống cô. Sáng hôm sau Hoàng Nhuận Cầm trong bữa ăn sáng có ngay thơ ứng khẩu:

Kim Liên ơi hỡi Kim Liên

Đây sông Thạch Hãn chứ có phải sông Tiền Đường đâu em!

Chuyện bài thơ tặng người đẹp của Phạm Ngọc Cảnh.

Gần cuối trại, do sợ ma trong một ngôi nhà bị bom B52 Mỹ đánh sập, có nhiều người chết, Hoàng Nhuận Cầm chuyển về ở cùng nhà với Lý Hoài Xuân và Nguyễn Quang Tính. Hàng ngày, có một cô du kích bận áo quần bà ba đen, khoác súng trường đi lại trước mắt chúng tôi rất điệu. Cô tên là Thương. Nước da trắng và khuôn mặt xinh càng tôn thêm vẻ đẹp của cô trong bộ trang phục. Chúng tôi ai cũng ngấm ngầm yêu, cũng thích “tán” mà không dám gần. Càng khó gần hơn là khi biết bố cô từng là sĩ quan ngụy bị mắc kẹt lại vùng giải phóng, vừa đi cải tạo về.

Một hôm, nhà thơ Phạm Ngọc Cảnh (Vũ Ngàn Chi) từ Tạp chí Văn nghệ Quân đội vào thăm trại chúng tôi. Nguyễn Quang Tính mang chuyện ra kể cho nhà thơ nghe. Nhà thơ lần mò tìm đến nhà người đẹp. Ông bố và cô gái hết sức ái ngại khi tiếp xúc với vị sĩ quan Việt cộng nom bên ngoài có dáng vẻ đạo mạo. Mấy ngày sau, tác giả Đêm Quảng Trị (tập thơ của Vũ Ngàn Chi) khoe với chúng tôi bài thơ mới làm tặng người đẹp có tiêu đề Bài thơ tình tặng cô gái có nỗi buồn ở Triệu Phong. Anh bộc bạch nào là “Anh không có ý định về làng tìm cha em vặn hỏi...”, nào là “Anh muốn hỏi em đã biết vặn bấc đèn hay chưa...”. Tôi nói đùa với Tính và Cầm: Nhà thơ già “ăn đứt” nhà thơ trẻ chúng mình rồi! Tất cả cùng cười. Cũng nhờ có chuyện trên mà sau này trong một bài thơ tôi làm tặng nhà thơ Phạm Ngọc Cảnh, có đoạn:

Cô Thương giờ có chồng rồi

Vẫn như thơ tặng cái hồi mới quen

Cất cùng áo bà ba đen

Thơ anh cô lặng mở xem một mình

Tuổi đang xanh biết mấy tình

Hỡi anh, có giữ cái nhìn lúc yêu

Cho bao nhiêu, nhận bao nhiêu

Đêm Quảng Trị với những chiều Đậu Kênh

                                                     (Thăm lại Đậu Kênh)

LÝ HOÀI XUÂN
Bài viết đăng trên Tạp chí Cửa Việt số 355

Mới nhất

Ký ức chiến tranh trong truyện ngắn Văn Xương

23/12/2024 lúc 17:04

Văn Xương (tên thật Nguyễn Văn Bốn) không phải là một tác giả xuất hiện sớm và có thành tựu sáng tác nổi bật ở Việt Nam. Anh sinh năm 1959 và thuộc lớp những người cầm bút của thời kỳ đổi mới. Những truyện ngắn đầu tiên của anh được giới thiệu trên một số tạp chí, báo địa phương và trung ương khi cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước của dân tộc ta đã lùi xa.

Theo những bước quân hành

23/12/2024 lúc 17:00

Chủ đề người lính là một đề tài lớn, xuyên suốt trong dòng chảy văn học cách mạng Việt Nam và kéo dài đến hôm nay. Đó là một hiện thực khách quan bởi lịch sử đất nước gắn với trường kỳ kháng chiến; và khi xây dựng cuộc sống mới, thì người lính luôn là lực lượng xung kích đi đầu, đồng hành cùng nhân dân. Có thể hình dung sự vẻ vang ấy qua những tác phẩm trong tập sách Vang mãi khúc quân hành (Nhà xuất bản Thuận Hóa, 2024).

Đồng cảm “Bốn mùa thương nhớ”

23/12/2024 lúc 17:07

Trong cuộc sống của con người thì sự ăn quan trọng vào bậc nhất. Cổ nhân có câu, dịch nghĩa ý rằng: Nước lấy dân làm trời, dân lấy ăn làm trời. Ăn không chỉ để sống, để tồn tại, để lao động, cống hiến mà còn là để khoái khẩu, để thưởng thức, suy ngẫm và trải nghiệm, đó là quan trọng như trải nghiệm ăn uống. Sự ăn không chỉ thỏa mãn đời sống vật dục tất yếu, bình thường và lành mạnh mà còn là văn hóa, hồn vía, là tâm tình, kỷ niệm, là da diết muôn vàn, đến nỗi một người Quảng Trị xa xứ như ký giả Nguyễn Linh Giang dường như cứ luôn mang mang tâm trạng hồi cố, hoài niệm theo Bốn mùa thương nhớ (tập tản văn, NXB Thanh Niên, 2024).

Quãng vắng quạnh quẽ

1 Giờ trước

Thêm áo quần đủ ấm, vợ lặng lẽ theo chồng ra chòi. Anh rắn rỏi, phong phanh, lảo đảo bước xuống chiếc xuồng. Đêm gần bờ sông trang gió, lạnh ùa tới quất từng cơn. Cái lạnh của miền Trung cứ ươn ướt, não nề.

Nắng trên thành cổ; Người lính hát

23/12/2024 lúc 16:56

Nắng trên thành cổ Một rêu phong trên tường thành muôn năm cũMột nguyện cầu dài trong chấp chới tiếng chuông xaMột thanh xuân giữa ầm

Trăng biên giới; Có một nơi xa nào

23/12/2024 lúc 16:54

Trăng biên giới Ánh trăng là ánh đènĐêm tuần tra biên giớiBước chân không biết mỏiTrăng làm bạn thân quen Trăng lên cao dốc đứngNhìn rõ những

Tâm sự với anh; Hồn nhiên lính trẻ

23/12/2024 lúc 16:53

Tâm sự với anhGửi tặng vợ các liệt sĩ hy sinh ở Rào Trăng và Đoàn KTQP 337Con bây giờ đã khôn

Mùa xuân và người lính đảo; Bên hàng mộ vô danh

23/12/2024 lúc 16:51

Mùa xuân và người lính đảo Mùa xuân này ta lại phải xa nhauHai nửa nhớ thương chia đôi nhiệm vụAnh vẫn biết nhiều đêm không

Tạp chí số cũ
Câu chuyện du lịch
tư tưởng Hồ Chí Minh

Thời tiết

Quảng Trị

Hiện tại

26°

Mưa

27/12

25° - 27°

Mưa

28/12

24° - 26°

Mưa

29/12

23° - 26°

Mưa

Nguồn: Weathers Underground