Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Quảng Trị 12/01/2025 Danh sách tạp chí Hotline: 02333 852 458 Đặt báo Giới thiệu tạp chí

Tìm kiếm trên website chúng tôi

X

Mưa trong Thành Cổ

Đêm ở Đông Hà, dư âm cuộc gặp gỡ các thầy giáo cũ và đoàn lãnh đạo nhà trường khiến chúng tôi không ngủ được. Đêm ấy mưa to thế. Mưa rít ào ào ngoài cửa sổ, mưa đập trên mái tôn những dãy nhà phụ trợ ở khách sạn Đông Trường Sơn. Ngoài kia sông Hiếu nước đang lên nhanh. Ngay gần chỗ tôi ở đây là Nghĩa trang Đường Chín đang đằm mưa. Ở đấy là mười ngàn ngôi mộ lạnh lẽo. Trong đêm, tôi lẩm nhẩm bài hát của nhạc sĩ Thanh Phúc.

“...Hai mươi sáu năm rồi Quảng Trị ơi, đẹp lắm hôm nay đẹp lắm cờ đỏ xanh trời. Mẹ ơi đồn giặc đã tan, suốt Đông Hà, La Vang, Quảng Trị không còn bóng giặc, chúng con đã về đây…”.

Trưa mùng 7 tháng 10 năm 2020, mưa đằm mặt sông Thạch Hãn. Đoàn cựu sinh viên Đại học Cơ điện Bắc Thái chúng tôi về viếng mộ thầy hiệu trưởng đầu tiên của trường ở xã Hải Tân huyện Hải Lăng. Lúc xe chúng tôi qua Thạch Hãn vào Hải Lăng, trời xám xanh màu quả cọ. Ai cũng nói thầy Đỗ Hữu Phú khôn thiêng phù hộ đoàn ta không gặp mưa. Từ lối rẽ quốc lộ 1 vào Hải Tân quê thầy trời vừa tạnh. Đến đúng cổng làng Câu Nhi thì mưa ào ạt. Lối vô nhà thờ của thầy dọc một con mương. Ở bên con mương có những chuồng vịt chuồng heo gá sàn lên cao. Người dân nơi đây bảo, chỉ ngày mai thôi là lụt. Thì ra người dân họ sống chung với lũ lụt ngàn đời nên họ đã có cách làm chuồng vịt chuồng heo như thế. Mưa tầm tã, mưa sủi bọt ngoài đồng trắng xóa. Những cây cau bụi tre ở quanh nhà thờ thầy Phú nghiêng ngả đầm đìa nước. Bảy mươi hai học trò cũ của thầy chen chúc trong căn nhà thờ của thầy, nhìn ảnh và tượng của thầy như thấy ngày xưa thầy xuất hiện trên đồi bạch đàn ở khu Gò Dứa. Bức tượng thầy hiền thế, trong một ngày mưa Hải Lăng, trông thầy lại hiền hơn.

Xe trở lại thị xã Quảng Trị trong mưa. Lúc trở ra dòng Ô Lâu ở bên tay phải nước đục ngầu. Con sông ngày thường họ bảo nước xanh trong êm đềm lắm mà bây giờ nó tràn lên mênh mang màu vàng của phù sa.

Lâu lắm rồi, vùng này luôn bị lũ lụt. Nạn lũ lụt khiến một vùng quê nghèo lại thêm nghèo. Chợt nhớ bài thơ “Cháu nhớ Bác Hồ” của nhà thơ Thanh Hải có những câu: “Đêm nay bên bến Ô Lâu / Cháu ngồi cháu nhớ chòm râu Bác Hồ / ... Nhớ ngày quê cháu tan hoang / Lụt trôi, Bác gởi lúa vàng vào cho”. Thì ra ngày xưa vùng này đã lụt mà trung ương đã phải cứu tế. Những năm chiến tranh giặc giã về mùa cuối tháng 10 trở đi du kích bộ đội ta phải tạm thời rút ra khỏi vùng lõm hết mùa lũ lại mới quay trở về đánh địch. Quê thầy Đỗ Hữu Phú chính là vùng lõm Hải Lăng.

Chỉ cách hai tiếng thôi mà khi quay trở ra thị xã Quảng Trị nhìn sông Thạch Hãn nước đã dâng lên mép bờ. Nhìn lũ Thạch Hãn lại nhớ năm 1972, cơn lũ tai ác đã cuốn trôi cả những thương binh đưa ra bờ sông để chờ đồng đội đưa sang bờ Bắc. “Mùa mưa về lũ liếm máu bạn tôi” là thế. Trời mưa ngày càng to, lối vào Thành Cổ vắng hoe. Gần một trăm cựu sinh viên Đại học Cơ điện rũ áo mưa ngồi lặng lẽ trong nhà truyền thống xem phim tài liệu về Trận đánh 81 ngày đêm bảo vệ Thành Cổ năm 1972 ở đây. Gió, mưa, lạnh, nhớp nháp mà họ lặng im xúc động. Những người tuổi gần 70 có lẽ đang hồi tưởng lại tuổi học trò của mình sống trong đạn bom giặc Mỹ. Trong số những người cựu sinh viên hôm nay vào đây nhiều người là chiến sĩ chiến đấu ở chiến trường miền Nam ngày ấy, họ đang như trở lại với tuổi trẻ của mình. Chiều ấy, lúc gần một trăm cựu sinh viên Cơ điện vào dâng hương dâng hoa trong tượng đài Thành Cổ là lúc trời đổ mưa nặng nhất. Những vòng hoa ướt đẫm, những mái tóc đầm đìa, người trước người sau vuốt mặt lặng lẽ đi trong gió rít. Nước dưới chân rào rạt. Những thảm cỏ trong khuôn viên Thành Cổ xập xòa nước. Chúng tôi bước đi rón rén trong mưa sợ giẫm vào cả tiếng gọi của đồng đội xưa. Chúng tôi đứng trước tượng đài chiến tích sinh viên, chúng tôi nhớ những người lính sinh viên trường Đại học Cơ điện ngã xuống nơi đây.

 “Thưa các anh, các anh hãy về chứng giám lòng thành của chúng tôi và các thế hệ người Cơ điện luôn nhớ tới các anh”. Trong mưa bài khấn Liệt sĩ Sinh viên Thành Cổ của chúng tôi nức nở nghẹn ngào. Bỗng chốc không gian như lặng im, chỉ còn chúng tôi và những đồng môn tâm sự về mái trường mà chúng tôi đã may mắn cùng được đi qua.

Chúng tôi tâm sự với các anh: “…Dẫu có phải âm dương cách biệt, xin hãy về đây chỉ một phút giây. Hãy về để nhận lớp nhận khoa và đồng hương của mình. Dưới chân chúng tôi đây, trong lòng Thành Cổ này là một trường đại học lớn, một trường đại học có hàng chục khoa hàng chục ngành học. Ngôi trường đại học dưới chân chúng tôi đây ngàn ngàn sinh viên quân phục xanh học trong nghi ngút khói nhang, người đời sau có đến xin giữ gìn trật tự. Một ngôi trường dưới lòng Thành Cổ có cả khoa Cơ điện chúng mình. Những giảng đường trong nhang khói uy linh, lời sông núi linh thiêng âm vang trong lòng đất. Thắp nén hương tình thầy trò tình đồng môn bên tượng đài thơm ngát, gửi tới các anh lời giản dị trường ta. Gửi tới các anh thời trai trẻ hào hoa, người Cơ điện ở đâu tình vẫn như lửa cháy…”.

Ảnh: Hiệu Văn

Ảnh: Hiệu Văn

Tôi yêu vùng đất này vì có bao nhiêu đồng đội tôi nằm ở đây. Tôi yêu cái nắng và cái gió làm nên tính cách người Quảng Trị nồng hậu mà quyết liệt. Tôi yêu mảnh đất mà mây bay lên trời cũng vần vũ gian lao. Yêu cái mảnh đất mưa cũng xối xả hết lòng.

Mưa Đông Hà. Mưa trong Thành Cổ. Ai có yêu Quảng Trị xin hãy đừng quên những trận mưa ở vùng đất này. Còn tôi, tôi cứ tự hỏi mình, liệu có bao giờ mình ngẫm về sức chịu đựng và ước muốn vươn lên của mình được bao nhiêu phần trăm của người Quảng Trị?

 

NGUYỄN TRỌNG LUÂN
Bài viết đăng trên Tạp chí Cửa Việt số 332

Mới nhất

Hai chiều thời gian, nhìn từ một khu đô thị mới…

10/01/2025 lúc 09:50

Thời gian gần đây, mỗi khi thư thả tôi lại thường chạy quanh quanh khu đô thị mới Vincom Đông Hà. Rồi ngồi xuống những chiếc ghế để quanh khu vực công viên, ngồi thật im lặng và nhìn ra chung quanh, không chỉ xứng đáng để đây là một “đô thị mẫu” mà từ khu đô thị này chúng ta có thể chiêm cảm hai chiều thời gian cho Đông Hà và một hành trình phát triển.

Giữ lửa nghề truyền thống giữa nhịp sống hiện đại

10/01/2025 lúc 10:10

Tọa lạc bên bờ nam sông Hiếu, làng nghề rèn ở phường 3, thành phố Đông Hà, tỉnh Quảng Trị từ lâu được biết đến với bề dày lịch sử và văn hóa truyền thống, tồn tại qua nhiều thế hệ. Những lò rèn từng đỏ lửa sớm hôm, tiếng búa đe vang vọng khắp vùng gắn liền với cuộc sống lao động và sinh hoạt của người dân nơi đây. Thế nhưng, dưới sức ép của thời đại công nghiệp hóa, làng nghề rèn đang đứng trước nguy cơ mai một. Hiện nay, cả phường chỉ còn lại khoảng 4 lò rèn hoạt động thường xuyên, so với hàng chục lò ở thời kỳ “hoàng kim” cách đây hai thập kỷ.

Lan man chuyện “ăn hàng” ở Đông Hà

10/01/2025 lúc 09:37

Mỗi người đều tự hào và yêu quý nơi mình sinh ra theo mỗi cách khác nhau. Có người tự hào theo kiểu cùng quê với một danh nhân nào đó. Có người mang niềm tự hào với những công trình văn hóa, với lịch sử. Và dung dị như anh bạn tôi, tự hào vì ẩm thực, vì món ăn quê hương. Nên chi, hễ có bạn bè đến Đông Hà chơi, tôi lại gọi điện nhờ anh tư vấn nên mời người ta đi ăn món gì, ở quán nào. Anh bạn sành ăn coi việc trải nghiệm ăn uống của chính mình là một thế mạnh riêng, là niềm tự hào của bản thân anh.

Trùng phùng ở Prin C

24/12/2024 lúc 21:39

Trong những năm kháng chiến chống Mỹ cứu nước, bản Prin C (nay thuộc huyện Sa Muồi, tỉnh Salavan,

Nhớ một thời thương khó vỡ đất

10/01/2025 lúc 10:00

Khai hoang lập nghiệp ở vùng đất được xem là rừng thiêng nước độc, họ đã đổ không biết bao nhiêu mồ hôi, công sức để bạt đồi san đất tăng gia sản xuất góp phần kiến thiết lại quê hương sau ngày đất nước thống nhất... Và chính nhờ hành trình vượt khổ ấy để đến hôm nay người dân nơi đây đã có được cuộc sống ấm no, hạnh phúc từ những cánh rừng tràm mênh mông, những vườn cây lúc lỉu quả bốn mùa, một vùng đất “xanh” đáng sống mà rất nhiều người ao ước…

Tên gọi của Trung đoàn

10/01/2025 lúc 21:47

Chớm vào thu. Bầu trời rưng rưng những cơn mưa bất chợt. Những cơn mưa đám mây giăng giăng như

Đông Hà xanh trên nền đất khát

10/01/2025 lúc 16:22

Đông Hà những ngày đầu như tôi thấy, mùa hè thị xã quắt lại trong nắng gió, núi đồi cứ nhấp nhổm. Các con đường ngoằn ngoèo, lên xuống nên tôi liên tưởng: Sau này lấy bản quy hoạch phố của Đà Lạt mà theo! Nói vui như vậy, vì thị xã lúc đó trần mình giữa dầm dề mưa và chang chang nắng. Tàn tích của sân bay, quân cảng; của quốc lộ, ngã ba… đầy ám ảnh trơ trơ trong mưa rét và xào xạc gió phơn. Thế mà ngay bên hông thị xã trẻ trung, hơi chếch về phía nam có một rừng cọ dầu bời bời xanh tốt. Nó khác hoàn toàn với màu bàng bạc của trơ trọi. Tôi được biết rừng cọ trồng từ năm 1977, là món quà hữu nghị của Malaysia nhằm phủ xanh những vùng đất cằn cỗi sau chiến tranh; dầu cọ còn được sử dụng làm chất đốt và phục vụ đời sống sinh hoạt.

Sở Thông tin và Truyền thông tổng kết công tác năm 2024

10/01/2025 lúc 10:54

TCCVO - Chiều 9/1/2025, Sở Thông tin và Truyền thông (TT&TT) tỉnh Quảng Trị tổ chức hội nghị tổng kết công tác năm 2024,

Đông Hà một ngã ba sông, trăm dòng nước chảy

09/01/2025 lúc 15:56

Cũng như bao con sông chảy qua những làng quê trên nước Việt thân thương, những dòng sông trôi qua thành phố Đông Hà an nhiên sống một đời sông nhưng đời sông lại gắn chặt với tình đất, tình người bên lở, bên bồi từ thượng nguồn nơi sông sinh ra cho đến khi sông hòa vào lòng biển lớn.

Bến đò Tùng Luật - Di tích cấp Quốc gia đặc biệt

09/01/2025 lúc 15:22

Bến đò Tùng Luật thuộc thôn Tùng Luật, xã Vĩnh Giang, huyện Vĩnh Linh; cách cầu Hiền Lương 7 km về phía đông và cách cầu Cửa Tùng 2 km về phía tây. Bến đò Tùng Luật còn có tên là Bến đò B - một mật danh xuất phát từ yêu cầu phục vụ chiến trường miền Nam trong giai đoạn chống Mỹ cứu nước.

Tạp chí số cũ
Câu chuyện du lịch
tư tưởng Hồ Chí Minh

Thời tiết

Quảng Trị

Hiện tại

26°

Mưa

13/01

25° - 27°

Mưa

14/01

24° - 26°

Mưa

15/01

23° - 26°

Mưa

Nguồn: Weathers Underground