Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Quảng Trị 27/12/2024 Danh sách tạp chí Hotline: 02333 852 458 Đặt báo Giới thiệu tạp chí

Tìm kiếm trên website chúng tôi

X

Người kéo cờ

T

hơ Đường nói về trai thời loạn, có câu: “Ninh vi bách phu trưởng - Thắng tác nhất thư sinh”. Xin tạm dịch câu thơ chữ Hán này bằng ngôn từ hiện đại là: “Thà làm đội trưởng của một thằng thanh niên xung phong - còn hơn là một anh chàng sinh viên mọt sách”.

Và như vậy thì đúng với hoàn cảnh của tôi lúc bấy giờ, cách đây đúng 25 năm. Khi tôi phải kéo cờ Mặt trận ở phía nam cầu Bến Hải. Khác một điều là không phải 100 người, đơn vị tôi gồm tất cả 13 người từ rừng về, phải đảm nhiệm hết công việc cờ đèn kèn trống ở một tỉnh giải phóng của miền Nam, nơi đó Chính Phủ Cách mạng lâm thời đang tổ chức đại lễ ngoại giao tiếp nhận quốc sư của 17 vị đại sứ vào ngày 1.5.1973, sau hiệp định Paris.

Ấn tượng mạnh nhất đối với các vị đại sứ với giới truyền thông quốc tế vào thời điểm này là vá cờ, và đó là nhiệm vụ của tôi. Tôi phải kéo lên bốn lá cờ Mặt trận Giải phóng ở những địa điểm quan trọng, là cảng Cửa Việt (vừa đánh bại cuộc hành quân Tango City của Lữ đoàn đặc nhiệm Sài Gòn, Thị xã Đông Hà (trung tâm chính trị của Chính phủ CMLT Cộng hòa miền Nam Việt Nam), đầu cầu Bắc Thạch Hãn (đối diện với cờ VN Cộng hòa ở bên kia sông ) và đầu cầu Nam Bến Hải (để phân biệt với cờ đỏ sao vàng ở phía bắc Vĩ tuyến, theo đúng hiệp định Paris). Chạy cho ra bốn lá cờ cỡ 8m x 12m ở vùng giải phóng Quảng Trị vào thời buổi ấy đâu phải là chuyện dễ! Cuối cùng tôi nhận được ủy nhiệm thư của cụ Chủ tịch ủy ban (Cách mạng lâm thời) ra đặt may cờ ở một cơ sở thương nghiệp miền Bắc, gọi là Công ty Nam thắng đóng trên đất Vĩnh Linh.

Đúng ngày hẹn tôi tới nhận cờ, người của công ty đưa ra một hóa đơn bắt tôi thanh toán. Nhìn món tiền trên hóa đơn, tôi thất kinh, vì lúc này trong túi tôi chỉ có vài chục đồng “tiền ngụy” vẫn đang lưu hành ở Đông Hà. Bèn hỏi:

- Tiền chi mà nhiều dữ vậy?

Người Công ty Nam Thắng trả lời tỉnh bơ:

- Tiền may cờ.

- Cờ cũng phải mua?

- Ở đây cái gì cũng phải trả tiền, cờ cũng vậy.

Tôi nổi sùng:

- Ở miền Nam không có chuyện mua cờ bằng tiền. Cờ phải mua bằng máu!

Người kia mới vỡ lẽ ra rằng tôi là một "Việt Cộng" chính cống, chưa hề có khái niệm gì về chế độ tem phiếu ở miền Bắc cả. Cuối cùng thủ trưởng Công ty cũng thu xếp một giải pháp tạm thời, để khỏi cà kê với một gã nhất định không chịu hiểu rằng để cắm cờ Tổ quốc, người ta vẫn phải bỏ tiền ra để "mua cờ".

Nhiệm vụ treo cờ của tôi đến đây xem như hoàn tất nếu không có một sự kiện chết người chợt xảy ra, là... gió Nam! Nói tóm gọn, không có lá cờ nào cỡ gần 100 m2 chịu nổi sức hoành hành của gió Lào vào thời điểm này. Chỉ trong một buổi sáng, gió đã xé tan của tôi hai lá cờ mà đối với tôi lúc này quý hơn sinh mạng. Tôi nhảy nhờ xe ra cầu Bến Hải, thấy lá cờ giải phóng đang phần phật như sóng biển trên cột cờ Nam Vĩ tuyến bèn hối hả hạ lá cờ xuống để tránh gió, và nhờ đồn biên phòng ở phía Bắc ra hiệu, tôi sẽ kéo cờ lên mỗi lúc có đoàn xe quan trọng sắp tiến ra cầu. Trừ một vài V.I.P của phía ta, như chủ tịch Nguyễn Hữu Thọ, Bộ trưởng Nguyễn Thị Bình, còn tất cả nhân vật khác tôi đều xin "thông cảm", để dành cờ cho ngoại giao đoàn. Cứ kéo lên kéo xuống lia lịa như vậy, mệt thật, nhưng cũng không có cách nào khác.

Còi hiệu rít lên, và điện thoại báo đoàn xe ngoại giao sắp đến. Tôi vội vã kéo cờ lên. Bất ngờ gió Nam bỗng giật như cơn bão. Dù tôi rán hết sức, lá cờ chỉ nhích lên từng chút một, có lúc nó nặng như một tảng đá, có lúc tôi thấy chân mình bị nhấc khỏi mặt đất. Đúng vào lúc nguy kịch ấy bỗng một ai đó đứng sau tôi vươn tay tới, nắm lấy dây cờ và cùng tôi kéo lên, kéo lên. Lá cờ lên rất nhanh, bay đĩnh đạc trên trụ cờ vừa khi đoàn xe quốc khánh hiện ra xa xa bên kia cầu.

Tôi quay lại nhìn vị "ân nhân" đã giúp tôi ngặt nghèo, một gương mặt vuông dáng trượng phu, đôi mày rậm, nụ cười nhân hậu dưới chiếc mũ bộ đội bỏ quai vòng xuống cằm. Anh nhìn tôi bằng cái nhìn thật ân cần, nói giọng Nghệ pha Bắc:

- Chào anh Hoàng Phủ. Tôi là Nguyễn Minh Châu!

Đúng là Nguyễn Minh Châu của Dấu chân người lính và của nhiều truyện ngắn trên những số Văn Nghệ Quân Đội mà tôi đã đọc bằng tất cả niềm ngưỡng mộ những năm ở rừng; chính người ấy đã cùng tôi kéo cờ lên trong cơn gió. Ôi, Nguyễn Minh Châu yêu quý, bây giờ anh không còn nữa!

                                                                              H.P.N.T

Hoàng Phủ Ngọc Tường
Bài viết đăng trên Tạp chí Cửa Việt số 57 tháng 06/1999

Mới nhất

Quãng vắng quạnh quẽ

1 Giờ trước

Thêm áo quần đủ ấm, vợ lặng lẽ theo chồng ra chòi. Anh rắn rỏi, phong phanh, lảo đảo bước xuống chiếc xuồng. Đêm gần bờ sông trang gió, lạnh ùa tới quất từng cơn. Cái lạnh của miền Trung cứ ươn ướt, não nề.

Đồng cảm “Bốn mùa thương nhớ”

23/12/2024 lúc 17:07

Trong cuộc sống của con người thì sự ăn quan trọng vào bậc nhất. Cổ nhân có câu, dịch nghĩa ý rằng: Nước lấy dân làm trời, dân lấy ăn làm trời. Ăn không chỉ để sống, để tồn tại, để lao động, cống hiến mà còn là để khoái khẩu, để thưởng thức, suy ngẫm và trải nghiệm, đó là quan trọng như trải nghiệm ăn uống. Sự ăn không chỉ thỏa mãn đời sống vật dục tất yếu, bình thường và lành mạnh mà còn là văn hóa, hồn vía, là tâm tình, kỷ niệm, là da diết muôn vàn, đến nỗi một người Quảng Trị xa xứ như ký giả Nguyễn Linh Giang dường như cứ luôn mang mang tâm trạng hồi cố, hoài niệm theo Bốn mùa thương nhớ (tập tản văn, NXB Thanh Niên, 2024).

Ký ức chiến tranh trong truyện ngắn Văn Xương

23/12/2024 lúc 17:04

Văn Xương (tên thật Nguyễn Văn Bốn) không phải là một tác giả xuất hiện sớm và có thành tựu sáng tác nổi bật ở Việt Nam. Anh sinh năm 1959 và thuộc lớp những người cầm bút của thời kỳ đổi mới. Những truyện ngắn đầu tiên của anh được giới thiệu trên một số tạp chí, báo địa phương và trung ương khi cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước của dân tộc ta đã lùi xa.

Theo những bước quân hành

23/12/2024 lúc 17:00

Chủ đề người lính là một đề tài lớn, xuyên suốt trong dòng chảy văn học cách mạng Việt Nam và kéo dài đến hôm nay. Đó là một hiện thực khách quan bởi lịch sử đất nước gắn với trường kỳ kháng chiến; và khi xây dựng cuộc sống mới, thì người lính luôn là lực lượng xung kích đi đầu, đồng hành cùng nhân dân. Có thể hình dung sự vẻ vang ấy qua những tác phẩm trong tập sách Vang mãi khúc quân hành (Nhà xuất bản Thuận Hóa, 2024).

Nắng trên thành cổ; Người lính hát

23/12/2024 lúc 16:56

Nắng trên thành cổ Một rêu phong trên tường thành muôn năm cũMột nguyện cầu dài trong chấp chới tiếng chuông xaMột thanh xuân giữa ầm

Tạp chí số cũ
Câu chuyện du lịch
tư tưởng Hồ Chí Minh

Thời tiết

Quảng Trị

Hiện tại

26°

Mưa

28/12

25° - 27°

Mưa

29/12

24° - 26°

Mưa

30/12

23° - 26°

Mưa

Nguồn: Weathers Underground