Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Quảng Trị 27/12/2024 Danh sách tạp chí Hotline: 02333 852 458 Đặt báo Giới thiệu tạp chí

Tìm kiếm trên website chúng tôi

X

Những mùa thu độc lập tôi đã đi qua

Thật ra học tới cấp hai tôi mới biết chữ Quốc khánh. Cũng nhờ đó mà biết mồng 2/9 là ngày Quốc khánh của nước mình chứ trước đó chỉ mong đến 2/9 để được ăn cơm đoàn kết ở giữa làng. Vui lắm. Mà bữa ăn ấy rất nhiều thịt lợn.

Hồi ấy những năm đầu 60. Hòa bình lập lại vài năm, lại mới vào hợp tác xã nên làng xóm thanh bình đến lạ. Ngày 2/9 là xã nhà có thi đấu thể thao. Nhảy cao, nhảy xa, cướp cờ, kéo co, bịt mắt bắt dê. Nhưng lạ mắt và thích thú nhất là chỗ đánh tổ tôm điếm và chọi gà. Ở làng tôi chỉ có vài nhà có gà chọi. Họ đều là người dưới xuôi lên tản cư hồi chống Pháp. Đã gần sáu mươi năm mà tôi vẫn nhớ gà nhà ai cựa dài, gà nhà ai cứ đi chọi là xoa rượu vào cổ vào ức vào mỏ khiến con gà đỏ ngầu lên hung dữ. Tôi chen vào tận vòng trong ngồi xuống bên cạnh cái vòng tròn bằng vôi vừa xem vừa dụi mắt bụi đất bay mù mịt. Xem chán rồi ra chỗ tổ tôm điếm nhìn ông già gõ cái trống con kêu tom tom và những bóng người đi lại. Chiều, cả làng ăn liên hoan. Chỗ liên hoan là sân trường cấp một trên đỉnh đồi và dưới chân nó là đường tàu Hà Nội - Lào Cai. Tôi nhớ tôi được ăn cơm canh chuối và thịt lợn luộc để vào lá chuối tươi giữa nong. Ăn rồi được quả chuối đứng nhìn tàu hỏa ngược qua làng còi kêu bô bô.

Có một năm. Gần đến 2/9 tôi bán mấy giỏ cua được tám hào để dành ngày Quốc khánh đi tàu hỏa lên thị xã Yên Bái ăn kem. Tàu hỏa ngày 2/9 đông lắm. Lên đến thị xã đã gần trưa. Giữa thu nắng cháy vỏ bưởi. Xuống ga Yên Bái mấy thằng ron ron chân đất đi trên đường nhựa ngược lên thấy có chỗ đông người lắm. Họ bảo đấy là “sân căng”. Nơi này họ thi đấu bóng chuyền. Xem chán rồi đi quay về ga. Bố tôi dặn đừng đi rẽ ngang cứ đi đường thẳng rồi quay về khỏi lạc. Chả thấy hàng kem chỗ nào. Đói quá khát quá. Dọc đường thấy người ta xúm đông xúm đỏ quanh cái vòi nước. Có mấy người dân tộc thiểu số mặc áo quần thêu chỉ xanh đỏ cúi uống nước máy, cười nhe răng vàng. Tôi cũng chen vào nghiêng đầu cho nước vòi toe toe vào mồm ướt cả cổ. Thích thế.

Chuyến tàu xuôi 2 giờ chiều đầy những khuôn mặt nhà quê mệt mỏi thất vọng trở về. Năm sau nhất khoát là không đi thị xã nữa. Ngày 2/9 cứ ở nhà mà xem mít tinh rồi các trò chơi của quê mình cũng vui chán. Thi thoảng có người làng được về tận Hà Nội xem duyệt binh kể chuyện mấy ngày không hết. Điều thú vị nhất trong ngày Tết Độc lập ở Hà Nội là lễ duyệt binh. Từ năm 1965 trở đi chiến tranh với không quân Hoa Kỳ trên toàn miền Bắc. Từ ấy lễ duyệt binh mồng 2/9 trở thành quá khứ nhớ nhung khao khát của mỗi người Hà Nội. Mãi cho tới năm 1975 mới lại có lễ duyệt binh trở lại. Ngày 2/9 ở Hà Nội năm nào người ta cũng đón chờ xem duyệt binh, náo nức hào hùng tự hào và hi vọng.

Hà Nội vào thu - Ảnh: IT

Hà Nội vào thu - Ảnh: IT

Có một ngày 2/9 ấy là năm 1969 liên hoan để tôi đi học đại học. Mẹ đong cân rưỡi đỗ tương cho tôi mang ra chợ đổi đậu phụ. Nhà làm đậu đổi một cân đỗ tương ăn cân rưỡi đậu. Mẹ mổ con ngan cả nhà xì xụp trong ngày Quốc khánh. Mấy đứa em mặc quần đùi không có áo hỏi, anh đi đại học tận Bắc Thái có xa hơn Hà Nội không? Ừ xa lắm. Chúng nó được bữa cơm no có thịt là sướng rồi. Ngày hôm sau lên đường đi tập trung thì nghe tin Bác Hồ mất. May là ngày Quốc khánh đã qua rồi. Ai cũng buồn suốt cả những ngày mùa thu năm ấy.

Lại một ngày 2/9 tôi lên đường tòng quân đánh giặc. Lúc ấy tôi đã học năm thứ ba đại học. Mùa thu nào cũng là dịp trai tráng lên đường. Những chuyến tàu hỏa chạy vào Nam buông trắng những lá thư không tem hoặc có tem xuống đường Nam Bộ. Năm ấy mồng 2/9 Hà Nội nắng vàng như mật. Chúng tôi hành quân từ phía cầu phao Chương Dương qua nhà Bác Cổ rồi ra ga Hà Nội. Chúng tôi đi dưới tán phượng tán cây sữa đường Tràng Thi. Giữa thu lá phượng rơi dào dạt như cốm vàng trên mũ trên ba lô. Qua Hồ Gươm tôi nhớ rõ trên đỉnh Tháp Rùa có ngôi sao và những bóng nữ công nhân đầu đội mũ sao vuông đeo súng trường đạp xe hối hả trên đường. Nhớ một mồng 2/9 năm học trước chúng tôi kéo nhau về Hà Nội ra Hồ Tây ăn bánh tôm để thưởng thức không khí ngày Quốc khánh. Mùa thu Hà Nội đẹp hơn tất cả các nơi khác trên đất nước mình. Cái mùi nắng mùi gió và mùi lá vàng trong lúc rơi rơi thật thơm. Tôi không thể hình dung ra lúc cha anh chúng tôi lắng nghe Bác Hồ đọc bản Tuyên ngôn Độc lập gió ở Quảng trường Ba Đình thế nào. Nhưng tôi cam đoan gió hôm 2/9 năm ấy và gió Hồ Tây hôm nay giống hệt nhau. Mồng 2/9 năm ấy lũ sinh viên chúng tôi hít thở thật sâu cái mùi thơm như cốm của gió mùa thu Hà Nội vào lồng ngực và rồi đúng ngày 2/9 năm sau tôi đeo ba lô đi trên đường Hà Nội ra ga Hàng Cỏ vào chiến trường.

Ngày Quốc khánh là ngày đại lễ của một quốc gia. Ngày ấy là ngày tự hào, ngày vui của cả một dân tộc. Ngày ấy dứt khoát là sự đánh đổi không hề nhỏ của một quốc gia. Ngày ấy với bất kì nước lớn nước nhỏ đều thiêng liêng như nhau. Nhưng Quốc khánh của dân tộc ta lại vào mùa đẹp nhất trong một năm và nó diễn ra ở một vùng đất đẹp nhất trên Tổ quốc mình. 

Từ bấy đã mấy chục ngày Quốc khánh. Có những dịp Quốc khánh chứng kiến đồng đội chết chưa kịp bữa liên hoan có tiêu chuẩn mồng 2 tháng 9 mỗi chiến sĩ nửa hộp thịt. Dịp Quốc khánh nào cũng là những trận đánh quyết lập công dâng lên ngày độc lập của Tổ quốc mình. Đã hơn 50 năm các bạn tôi hi sinh trong chiến dịch bảo vệ Thị xã và Thành Cổ Quảng Trị hay ở Tây Nguyên. Họ vĩnh viễn đón những mùa thu là mùa mưa miền Nam, còn chúng tôi trở về nay tóc bạc chân run đi trong ngày Quốc khánh ngạt ngào mùi trái bưởi trái na… mùi của mùa thu nắng vàng.

Mồng 2/9 năm nào cũng lại sắp vào rằm Trung thu và tôi thấy năm nào trời Hà Nội cũng thơm như mật. Mà kì lạ vô cùng cứ sau ngày 2/9 là Hà Nội đổ mưa. Cơn mưa xanh và sạch, cơn mưa dịu êm của mùa thu nay lung linh những con đường phố xá cao ốc đẹp xinh. Chẳng giống chúng tôi ngày xưa, con cháu bây giờ mặc thật đẹp và đi xe cũng rất đẹp lên công viên, ra đồng hoa sông Hồng, đi du thuyền đi cắm trại và những cuộc liên hoan tưng bừng trên phố trong các nhà hàng đèn nến sáng trưng. Tôi lên Hồ Tây, rồi lại ra Hồ Gươm ngồi lặng một mình dưới gốc cây lộc vừng nhìn lên Tháp Rùa có ngôi sao nhớ những ngày Tết Độc lập mà tôi đã đi qua.

 

Bút ký của NGUYỄN TRỌNG LUÂN
Bài viết đăng trên Tạp chí Cửa Việt số 348

Mới nhất

Quãng vắng quạnh quẽ

5 Giờ trước

Thêm áo quần đủ ấm, vợ lặng lẽ theo chồng ra chòi. Anh rắn rỏi, phong phanh, lảo đảo bước xuống chiếc xuồng. Đêm gần bờ sông trang gió, lạnh ùa tới quất từng cơn. Cái lạnh của miền Trung cứ ươn ướt, não nề.

Đồng cảm “Bốn mùa thương nhớ”

23/12/2024 lúc 17:07

Trong cuộc sống của con người thì sự ăn quan trọng vào bậc nhất. Cổ nhân có câu, dịch nghĩa ý rằng: Nước lấy dân làm trời, dân lấy ăn làm trời. Ăn không chỉ để sống, để tồn tại, để lao động, cống hiến mà còn là để khoái khẩu, để thưởng thức, suy ngẫm và trải nghiệm, đó là quan trọng như trải nghiệm ăn uống. Sự ăn không chỉ thỏa mãn đời sống vật dục tất yếu, bình thường và lành mạnh mà còn là văn hóa, hồn vía, là tâm tình, kỷ niệm, là da diết muôn vàn, đến nỗi một người Quảng Trị xa xứ như ký giả Nguyễn Linh Giang dường như cứ luôn mang mang tâm trạng hồi cố, hoài niệm theo Bốn mùa thương nhớ (tập tản văn, NXB Thanh Niên, 2024).

Ký ức chiến tranh trong truyện ngắn Văn Xương

23/12/2024 lúc 17:04

Văn Xương (tên thật Nguyễn Văn Bốn) không phải là một tác giả xuất hiện sớm và có thành tựu sáng tác nổi bật ở Việt Nam. Anh sinh năm 1959 và thuộc lớp những người cầm bút của thời kỳ đổi mới. Những truyện ngắn đầu tiên của anh được giới thiệu trên một số tạp chí, báo địa phương và trung ương khi cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước của dân tộc ta đã lùi xa.

Theo những bước quân hành

23/12/2024 lúc 17:00

Chủ đề người lính là một đề tài lớn, xuyên suốt trong dòng chảy văn học cách mạng Việt Nam và kéo dài đến hôm nay. Đó là một hiện thực khách quan bởi lịch sử đất nước gắn với trường kỳ kháng chiến; và khi xây dựng cuộc sống mới, thì người lính luôn là lực lượng xung kích đi đầu, đồng hành cùng nhân dân. Có thể hình dung sự vẻ vang ấy qua những tác phẩm trong tập sách Vang mãi khúc quân hành (Nhà xuất bản Thuận Hóa, 2024).

Nắng trên thành cổ; Người lính hát

23/12/2024 lúc 16:56

Nắng trên thành cổ Một rêu phong trên tường thành muôn năm cũMột nguyện cầu dài trong chấp chới tiếng chuông xaMột thanh xuân giữa ầm

Tạp chí số cũ
Câu chuyện du lịch
tư tưởng Hồ Chí Minh

Thời tiết

Quảng Trị

Hiện tại

26°

Mưa

28/12

25° - 27°

Mưa

29/12

24° - 26°

Mưa

30/12

23° - 26°

Mưa

Nguồn: Weathers Underground