Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Quảng Trị 04/05/2024 Danh sách tạp chí Hotline: 02333 852 458 Đặt báo Giới thiệu tạp chí

Tìm kiếm trên website chúng tôi

X

Ký ức người đội trưởng

M

ột chiều đầu Thu tôi về gặp anh Nguyễn Mạnh Hùng, Hội viên Hội cựu TNXP Quảng Trị. Tiếp tôi trong ngôi nhà nhỏ, đơn sơ, bên ly trà nóng, anh kể cho tôi nghe về những tháng năm “Không thể nào quên” ấy, những chiến tích thầm lặng mà rất đỗi tự hào của Đội Vận tải, thuộc Liên đội TNXP giải phóng Quảng Trị. Nơi mà anh và đồng đội đã không tiếc máu xương hiến dâng tuổi thanh xuân của mình chiến đấu, hy sinh vì lý tưởng cao đẹp: Giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc.

Đội Vận tải được thành lập vào tháng 1 năm 1972 gồm có 9 người (2 nữ, 7 nam) tại thôn Xuân Tiến, xã Gio Việt do anh Nguyễn Mạnh Hùng làm đội trưởng. Nhiệm vụ của đội là thu chiến lợi phẩm của địch thất bại bỏ lại sau các cuộc giao tranh, chở những chiến sĩ bộ đội vào bờ Nam Cửa Việt và chở thương binh ngược ra bờ Bắc Cửa Việt để chữa trị, kịp thời; chở lương thực vào tiếp tế cho bộ đội ta ở chiến trường miền Nam, chở những cán bộ lãnh đạo làm nhiệm vụ cách mạng. Nhiệm vụ không trực tiếp chiến đấu trực tiếp với quân thù, nhưng luôn phải đối mặt với nguy hiểm. Máy bay địch bắn phá suốt đêm ngày, dọc bờ biển tàu tuần tra canh chừng nghiêm ngặt, cách một hải lý là Hạm đội 7 của Mỹ - Nguỵ như những “ống nhòm” chĩa thẳng các tuyến đường biển, đường sông, nếu phát hiện có dấu hiệu khả nghi là chúng phóng hoả.

Tuyến đường đi của Đội Vận tải mới thật chông gai, thử thách lòng quả cảm của những đội viên Thanh niên xung phong. Tuyến đường sông dài trên 20km từ sông Bến Hải đi qua Cánh Hòm đến Gio Mai rồi mới đến được Cửa Việt. Tuyền đường dài gần như gấp đôi nhưng là tuyến đường chính yếu mà Đội Vận tải sử dụng vì nó an toàn hơn. Tuyến đường biển dài 14km từ Vĩnh Quang đến Cửa Việt dù ngắn nhưng rất nguy hiểm bởi bom của địch rải dày đặc, tàu tuần tiểu của địch, rồi là Hạm đội 7 của Mỹ - Nguỵ đang ráo riết phong toả sự chi viện vào bờ Nam Cửa Việt cho chiến trường Miền Nam. Nếu vận chuyển đường biển là phải dò thám quân địch, chọn thời điểm thích hợp và đặc biệt là đêm gió yên biển lặng, hai chiếc thuyền của Đội mới lặng lẽ thực thi nhiệm vụ được giao. Trong hơn 3 năm, anh không nhớ là Đội Vận tải của mình đã chở bao nhiêu chiến sĩ bộ đội qua sông làm nhiệm vụ cách mạng, chở bao nhiêu chuyến lương thực tiếp tế…chỉ biết xong chuyến này là tiếp đến chuyến khác không ngưng nghỉ.

Mất mát đau thương rèn thêm ý chí.

Vào cuối năm 1972, khi những cơn rét cuối đông ào ào kéo về, sóng biển ầm ầm, gió từ biển thổi thốc vào rét cắt da, cắt thịt. Chín anh em của Đội Vận tải ẩn nấp trong các hầm chờ tối để thực thi nhiệm vụ, thì bất ngờ bị địch phát hiện, đánh bom trúng vào hầm của bốn anh em trong Đội (Anh Biên, anh Sử, anh Đồng và chị Lượng) đang trú ẩn tại thôn Xuân Tiến (xã Gio Việt), máu xương các anh chị hoà vào nhau, thấm vào mảnh đất quê hương. Nơi các anh chị sinh ra, lớn lên, chiến đấu vì độc lập, tự do, vì lý tưởng cách mạng. Nhắc đến đây, anh Hùng rơm rớm nước mắt nhìn về phía các cồn cát xa thấp thoáng Nghĩa trang xã, nơi những đồng đội của mình đang yên nghĩ.

Anh gạt nước mắt kể tiếp: Đội chúng tôi còn lại 5 người, đêm đêm vẫn miệt mài chở những chiến sĩ bộ đội qua bờ Nam Cửa Việt để vào làm nhiệm vụ ở chiến trường Quảng Trị, chiến trường Miền Nam, rồi chở những thương binh ra bờ Bắc để chữa trị. Cứ thế, trong đêm hai chiếc thuyền của Đội qua về không biết mệt mỏi. Bao ánh mặt, bao khuôn mặt chỉ gặp một lần nhưng để lại trong mỗi người khí phách cách mạng, rạo rực tinh thần ra trận, “vì nhân dân quên mình, vì nhân dân đấu tranh”.

Kỷ niệm đi cùng năm tháng.

Đó là vào một ngày tháng 5 năm 1972, sau một đêm hai chiếc thuyền của Đội chở một Trung đoàn bộ đội qua sông. Đến sáng, 5 anh em trong Đội tìm nơi trú ấn, nghỉ ngơi chờ đêm xuống lại tiếp tục công việc. Hai chiếc thuyền đã được đưa vào nguỵ trang ở các bụi lau lách dọc triền sông. Một đêm chở toàn bộ một Trung đoàn, các anh em mệt lã người. Đang thiu thỉu ngủ, thì anh Hùng phát hiện chiếc thuyền do mình cầm lái bất ngờ tuột dây neo đang lao về hướng cửa biển. Anh không kịp gọi anh em trong đội, một mình chạy dọc bờ sông, đến khi đuổi kịp thì chiếc thuyền đã sang bờ bên kia chuẩn bị trôi ra biển. Anh biết, chỉ cần chiếc thuyền chạm tới cửa biển thì bao nhiêu bom từ trường mà địch rải dày đặc sẽ làm nổ tung. Anh không kịp suy nghĩ gì nữa, bất chấp nguy hiểm, anh lao ra dòng nước đang chảy xiết bơi một mạch. Anh cố gắng hết sức lực bình sinh, cuối cùng cũng đuổi kịp chiếc thuyền của mình đang ngấp nghé cửa biển. Kéo được chiếc thuyền vào bờ là anh lã đi!

Anh kể: Lúc đó chẳng còn sợ gì cả, chỉ biết làm sao kéo được thuyền về, để tối có thuyền mà chở các anh bộ đội qua sông làm nhiệm vụ cách mạng.

Một lần, anh cùng anh Nguyễn Ái Vân (lúc đó là Trung đội trưởng phụ trách chung của xã), phát hiện một chiếc tàu tuần tiểu của Mỹ - Nguỵ bỏ lại ở bờ biển. Hai anh em dùng giây buộc vào hai chiếc thuyền của mình để kéo đi dọc bờ biển, được một đoạn thì Hạm đội 7 của địch phát hiện, chúng nã đạn pháo liên tục. Không may, dây kéo của chiếc thuyền của anh Vân trúng đạn đứt dây, không kiểm soát được anh đã lao thẳng về hướng biển Cửa Tùng. Để lại anh Hùng một mình chống chọi với đạn pháo của địch bắn tới tấp, chiếc thuyền thì xoay tròn bởi sợi dây thừng buộc chặt vào đầu tàu tuần tiểu của địch. May mà, 3 giờ sáng anh Vân kịp quay lại, hai anh em kéo chiếc tàu tuần tiểu của địch giao lại cho cấp trên trước khi trời sáng.

Chia tay anh, lúc gió biển ào ạt thổi vào xóm làng mát rượi, yên lành. Anh hứa với tôi nếu có dịp, anh sẽ kể tiếp cho tôi nghe về Đội Vận tải, về những năm tháng gian lao mà oanh liệt đó. Tôi một mình lang thang dọc bãi biển Cửa Việt xinh đẹp, nghe tiếng sóng vỗ rì rào của tự do, ấm no, hạnh phúc. Xa xa, ánh trăng thượng tuần đầu Thu bàng bạc lại làm tôi gợi nhớ về những ký ức xa xưa cha ông đánh giặc. Ký ức một thời oai hùng của những người lính cụ Hồ.

 

                                                                         L.N.T

 

Lê Như Tâm
Bài viết đăng trên Tạp chí Cửa Việt số 193 tháng 10/2010

Mới nhất

Hòn ngọc Bali giữa biển xanh

30/04/2024 lúc 17:44

 Người Việt đi du lịch Bali, hầu như chỉ biết đến những bãi tắm xa

Tự do xanh quá, mênh mông quá

30/04/2024 lúc 04:11

Thơ ca không phải là ghi chép lại lịch sử nhưng lịch sử qua thơ mang một vẻ đẹp bất ngờ và độc đáo không thể hình dung hết. Tuy nhiên, để làm được điều đó, thi sĩ phải thực sự tài năng và có cơ hội tiếp cận được hiện thực lộng lẫy trong những thời khắc có một không hai của lịch sử. Hai mươi năm đánh trận trường kỳ, cả dân tộc không đêm nào ngủ được, cả dân tộc hành quân ra trận, cả dân tộc đội triệu tấn bom để hái mặt trời và có ngày Chiến thắng 30 tháng tư năm 1975, cũng là ngày mở ra cánh cửa hòa bình, thống nhất non sông cho đất nước.

Trên đất đồi đã thôi thuốc súng

28/04/2024 lúc 16:38

Để thấy sự hồi sinh của một vùng đất, đôi khi phải làm khách vãng lai quan sát. Nhận ra

Mùa hoa chêng đỏ

28/04/2024 lúc 16:33

Chưa bao giờ chêng nghĩ mình là một loài hoa được nâng niu, chiều chuộng, cũng không mơ được

Trận pháo kích Cứ điểm 241

28/04/2024 lúc 16:31

Trưa ngày 30 tháng 4 năm 1975, dinh lũy cuối cùng của ngụy quyền Sài Gòn đã sụp đổ, miền

Tạp chí số cũ
Câu chuyện du lịch
tư tưởng Hồ Chí Minh

Thời tiết

Quảng Trị

Hiện tại

26°

Mưa

05/05

25° - 27°

Mưa

06/05

24° - 26°

Mưa

07/05

23° - 26°

Mưa

Nguồn: Weathers Underground