Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Quảng Trị 30/04/2024 Danh sách tạp chí Hotline: 02333 852 458 Đặt báo Giới thiệu tạp chí

Tìm kiếm trên website chúng tôi

X

Chuyện ở cánh đồng ngô

C

hị lạc về đây với vẻ trinh nguyên của một người con gái, cả cánh đồng ngô cũng đến mùa trổ bông. Hương ngô thơm ngào ngạt, ngọn gió mang hơi nước từ con sông quê mát lành. Chị nằm xuống trên một thảm cỏ xanh, mảnh đất lọt thỏm giữa cánh đồng được che chắn bởi ba gốc cây cổ thụ nên người dân không canh tác. Rồi chị ngủ một giấc ngon lành, những ngày sau chị vẫn nằm ở đó. Người dân nơi đây đưa cho chị những nắm cơm được trích ra từ khẩu phần ăn của gia đình họ và những người đưa cơm không khỏi chậc lưỡi “Trời, con nhà ai mà đẹp đến thế! Chỉ tiếc rằng điên”.

Nhưng những người đàn ông trong xóm mới thật sự điên với lòng mình. Ngày ngày, họ cố đi ngang qua con đường ấy để nhìn chị, để được một chút phiêu du trong thế giới hôn nhân đầy rêu phong một thủa. Đêm về, họ nằm hững hờ trên chiếc giường thân quen mà nghe gió xào xạc từ cánh đồng ngô thổi vào lồng ngực. Rồi một người đàn ông, hai người đàn ông đến đó nhưng họ không đủ dục tính để biến chị thành đàn bà. Bởi đôi mắt ấy chứa một niềm thánh thiện, một sự yêu thương đánh chìm cả bản năng xác thịt của họ. Những người đàn ông thất thểu ra về vào mỗi sớm mai để rồi những người đàn bà hỏi “đêm qua ông ở đâu?” thì chắc rằng các ông ậm ờ như người mất vía. Và tiếp sau đó mà một ngày dài không nói mặc cho những bà vợ khóc than. Chỉ khi lập đàn khấn, các ông mới mở khẩu: “Tội! Mất vía mà mình nghi oan cho mấy ông, tưởng là lạc vào cánh đồng ngô…” Nhưng những người đàn ông biết, cần có sự im lặng trong một khoảng thời gian nếu không bịa ra được chuyện gì hay ho hơn đổ tội cho thần cướp vía. Sau một đêm sâu thăm thẳm, họ trắng mắt nhìn cánh đồng ngô mà nghe những hương sắc thơm ngầy ngậy, nghe gió thả ra mênh mang, nghe bàn tay năm ngón không đủ sức để chạm ngỏ cõi hồng hoang. Nghe lòng như vừa bước ra khỏi cửa phật lại gặp cây bồ đề đứng chắn. Lá vàng rơi khắp nẻo.

Nhưng không phải mùa thu…

Đêm tháng ba, những bắp ngô bây giờ đã thôi ngậm sữa. Cả cánh đồng ú mềm bởi những sinh sôi đã đến thì no hạt. Hắn bước đi trong ướt đẫm sương đêm. Cũng như những người đàn ông ở xóm này, hắn bước đến chỗ chị rồi ở lại đó. Đêm, tiếng dế đồng gọi bạn. Vầng trăng sáng đủ để hắn nhìn thấy một người con gái phủ một lớp sương và bên dưới lớp sương lộ ra thân hình trắng nõn. Hắn nhìn thấy, rồi vầng trăng chạy tuốt vào trong đám mây nhường chỗ cho một thân hình lực lưỡng. Hắn đổ ụp lên người chị, những ngón tay của họ đan vào nhau. Chị đón nhận tình yêu ở hắn từ từ, không phải những giằng xé từ một chuyến đi nhờ xe tải đường dài. Ba thằng đàn ông đầy thú tính muốn nuốt chị, chị lao xuống đường để thoát thân và bọn hắn tưởng rằng chị chết. Mà chị cũng đã từng chết đấy thôi, bao nhiêu năm giờ mới ý thức được rằng mình có tên trên dòng đời xuôi ngược.

Hắn cũng nghe mình trở thành người đàn ông khi gửi tình yêu vào người chị. Bây giờ hắn nghe như mình từng có gia đình, có những yêu thương, có men say không phải của những ngày chìm trong men rượu. Của bố, của mẹ và sau đó là của hắn. Bố mẹ hắn chia tay, hắn bị dạt ra xa cái bến bờ hạnh phúc. Không ai muốn nuôi hắn, vì cấn dì dượng. Từ thành phố, hắn lạc về cái miền quê heo hút. Năm lên 18 tuổi hắn bắt đầu say. Cái ngày hắn đi có mưa, nhưng được hơn mươi phút thì trời nắng. Thằng con trai 14 tuổi hắn cười khà khà “Trời điên hèn chi người cũng điên! Ba mẹ đang sống bên nhau, đùng một cái hai người chia tay rồi dẫn hai người lạ mặt về. Chỉ tích tắc như ông trời cao ngạo”. Hắn có vai trò gì trong gia đình hắn?

Hắn chỉ uống rượu và say, hắn không hại ai vì hắn thấm đau khi bị cha mẹ mình hại. Bởi vậy người làng mới thương hắn, hắn ở nhà nào tùy thích, hắn dùng gì tùy hắn chỉ một cái là đừng đụng đến những người con gái trong làng. Vì rằng theo họ hắn không đảm bảo cho một gia đình hạnh phúc. Và hắn sống đời con trai cho đến gặp chị.

Hắn bị công an bắt. Chị bị đuổi ra khỏi làng, ra khỏi cánh đồng ngô. Hôm đi, chị nói với mấy người già trong làng “con hết điên rồi, con tự nguyện với anh ấy…” rồi chị rơm rớm nước mắt như một sự cầu cứu cho người con trai đầu tiên bước vào đời chị. Nhưng hắn vẫn phải đi tù, tòa mở ra cho hắn một trang đời mới và hắn cũng ngớ người khi nghe được thông tin, chị là con gái của một ông làm chức to ở tỉnh đã mất tích mấy năm nay. Đó là cô sinh viên năm 3 của trường Đại học Cảnh sát.

Mấy năm trôi qua như một lát cắt từ cuộc sống, chị lại mất tích thêm lần nữa. Không ai biết chị đi đâu, những cánh đồng ngô đã qua bao lần trổ bông, bao lần ngậm sữa rồi no hạt. Người làng hay nhắc đến chị khi vào thăm hắn trong trại giam. Hắn nói, việc đầu tiên hắn làm khi ra khỏi trại là đi tìm chị.

Ba của chị cũng có đến chỗ của hắn mấy lần để hỏi thông tin về con gái. Hắn xin lỗi vì làm nhọc lòng ông nhưng hắn yêu chị và nhìn mắt hắn, ông tin. Mấy lần sau ông cũng có đến và mang theo quà cho hắn “Ta chỉ có một đứa con duy nhất, ta nhớ nó nên đến đây thăm con”, hắn thấy mắt mình ầng ậng nước. Tia nắng ấm trong nhà ngục đã cho hắn nghe về tình yêu của một người mẹ, của một người cha. Gia đình hạnh phúc, hắn vẫn tin vào điều đó như một sợi chỉ hồng xuyên qua tim của hắn. Lòng hắn nhẹ bâng và tràn ngập hạnh phúc khi nghe về một ngày mai trên con đường có hắn, có chị và có những con người mà hắn và chị yêu thương. Hắn có quyền tin vào ngày mai và hắn đã có niềm tin vào ngày mai. Niềm tin mãi đi theo hắn…

Hắn ra tù, cán bộ tiễn ra đến cổng. Ngoài xa có chiếc ô tô đậu bên dưới một góc cây trứng cá già. Ông đến đón hắn như một người thân trong gia đình. Hắn lao đi như một mũi tên giữa bạt ngàn gió, bạt ngàn tình yêu chắp cánh về phía chị và đứa bé trai giống hắn như hai giọt nước. Người cha già cũng ngỡ ngàng như một giấc mơ, giọt nước mắt ông rơi xuống trên con đường nắng sớm.

H.H.L

 

 
 
HOÀNG HẢI LÂM
Bài viết đăng trên Tạp chí Cửa Việt số 206 tháng 11/2011

Mới nhất

Trên đất đồi đã thôi thuốc súng

28/04/2024 lúc 16:38

Để thấy sự hồi sinh của một vùng đất, đôi khi phải làm khách vãng lai quan sát. Nhận ra

Mùa hoa chêng đỏ

28/04/2024 lúc 16:33

Chưa bao giờ chêng nghĩ mình là một loài hoa được nâng niu, chiều chuộng, cũng không mơ được

Trận pháo kích Cứ điểm 241

28/04/2024 lúc 16:31

Trưa ngày 30 tháng 4 năm 1975, dinh lũy cuối cùng của ngụy quyền Sài Gòn đã sụp đổ, miền

Những người đàn bà tháng Tư năm Bảy lăm

28/04/2024 lúc 16:28

Gần nửa thế kỉ nay, nhiều người viết về lứa trẻ sinh ra dịp 30 tháng 4 năm 1975,

Tạp chí số cũ
Câu chuyện du lịch
tư tưởng Hồ Chí Minh

Thời tiết

Quảng Trị

Hiện tại

26°

Mưa

01/05

25° - 27°

Mưa

02/05

24° - 26°

Mưa

03/05

23° - 26°

Mưa

Nguồn: Weathers Underground